cả thanh xuân của anh ở đấy

Phận đời lay lắt của người phụ nữ dành cả tuổi thanh xuân đi đòi đất. Quá bức xúc, gia đình bà Phượng đã khiếu nại vượt cấp ròng rã hơn 20 năm qua. Theo bà Phượng, hơn 40 năm qua, bà và gia đình đã đi hàng trăm lần từ Nam ra Bắc để gửi hàng nghìn lá đơn kêu Video TikTok từ Lâm dế (@lam.9292): "Em đã dành cả thanh xuân của mình để cho anh cơ hội. Còn cơ hội của mẹ con em ở đâu. #quanhedoitactraphi💞 #xuhuong". nhạc nền - 𝑹𝒂𝒅𝒊𝒐 𝑨𝒏𝒉. Sóng ở đáy sông. Sóng ở đáy sông là một bộ phim truyền hình được thực hiện bởi Hãng phim truyện Việt Nam cùng Đài Phát thanh - Truyền hình Hà Nội do NSƯT Lê Đức Tiến làm đạo diễn. [1] [2] [3] Phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Lê Lựu. Phim Hủy Hợp Đồng Vay Tiền Online. [C]Sao ? không thể [G/B]bên em lúc [Am]nàyĐể những [Dm7]phút yếu ớt... em [G]biết phải tựa [C]vào ai?Chẳng [F]thể là người chạy [G]đến bên em mỗi [Em]khi em cần anh [Am]nhấtNhìn nước [Dm7]mắt em rơi, anh [G]chỉ biết im [C]lặng Là [F]gió, đừng [G]đến... rồi [Em7]mang nỗi nhớ về [Am]đâu [F]ngăn khoảng cách hai [G]đứa đã xa [C]1 trời.. [C7]Dù [F]anh vẫn [G]tin nếu đôi [Em]tim mình cùng chung [Am]bướcThì dẫu [F]mai cơn giông có đến, thì mình [G]sẽ vững bước bên nhauCầm tay [C]anh nhé dù đời còn bao khó [G]khăn... đang chờChỉ cần em [Am]nói bên anh cho đến mai [Em]sau cho dù...Là ngày [F]năng nay mưa, hay [G]phía trước em có [E7]là trời đổ cơn [Am]giông Đừng lo [F]lắng bởi vì anh sẽ ở đây bên [G]em... Từ ngàn cây [C]số.... anh đã về đây với [G]em nơi này Đừng khóc em [Am]hỡi... đưa đôi tay anh lau khô hết [Em]đôi mi buồn Rồi ngay [F]mai năng ấm sẽ [G]lên, cầu vồng lại [Em]về sau cơn mưa [Am]ngâu Cảm [F]ơn em vì đã chờ đợi anh bấy [G]lâu ... thanh [C]xuân.. Danh sách hợp âm Click để tắt Chưa có bản Tab nào cho bài hát này 👋 Hợp âm này được đóng góp bởi thành viên Tiên Nguyễn. Nếu bạn thích Hợp Âm Chuẩn và muốn đóng góp, bạn có thể đăng hợp âm mới hoặc gửi yêu cầu hợp âm. Hợp âm của bạn sẽ được hiển thị trên trang chủ cho tất cả mọi người tra cứu. Nếu bạn thấy hợp âm có sai sót, bạn có thể bình luận ở bên dưới hoặc gửi góp ý bằng nút Báo lỗi. Ngoài ra bạn cũng có thể chỉnh sửa hợp âm bài hát có sẵn và lưu thành phiên bản cá nhân bằng cách nhấn nút Chỉnh sửa hợp âm. Trang này được in từ Cảm ơn bạn đã ghé thăm - Chương 1 Năm ấy, tôi học lớp 12 tôi gặp hắn. Tôi một con bé cực kì bình thường. Chẳng xinh đẹp, chẳng nổi trội, chẳng thông minh. Có lẽ vì vậy mà ba năm ấy tôi chẳng có một mảnh tình dắt vai. Trong khi chúng bạn yêu đương nhăng nhít. Vô tình chúng tôi gặp nhau khi hẹn hò với bọn bạn khác lớp. Tôi chẳng ấn tượng gì với hắn. Một thằng con trai vừa ốm vừa gầy, lại ko đẹp trai. Nhưng hắn lại để ý đến cô, lần đầu tiên trong đời cô lại đỏ mặt khi con bạn thân bảo hắn xin làm quen cô. Cô miệng thì chối đây đẩy nhưng cảm giác thích khi chẳng biết hắn là người thế nào. Sau này cô lại bắt đầu để mắt đến hắn nhiều hơn. Tụi bạn lại tìm cơ hội cho cô và hắn đi chung với nhau. Nhưng hắn chẳng đả động gì tới chuyện thích cô. Càng gặp cô lại càng thích cái vẻ lạnh lùng ít nói của hắn. Các lớp 12 được tổ chức cắm trại sau những ngày thi kì một để bước vào các cuộc thi của cuộc ấy đối với cô mơ hồ...nhưng cái cảm giác mơ hồ ấy cứ dai dẳng theo cô suốt cuộc đời. Khoảng 11h đêm, cô đang ngủ bỗng giật mình với cái khều nhẹ. Tính đứng dậy phát cho bạt tai cái đứa phá giấc ngủ của mình. Thì nhìn thấy nhỏ bạn. Nó thì thầm " đi nhậu không". Cô gật đầu và lôi nhẹ mấy đứa kế bên dậy để trốn ra ngoài. Ngày đó cách đây cũng mười mấy năm. Đi học ba mẹ chỉ cho đứa mươi nghìn. Hôm đấy đc cho cả 20 nghìn nên đủ tiền hùn hạp nhau ăn nhậu. Mượn tấm bạt của lớp rồi mua bia và mồi. Tập trung tại nhà con bạn gần bên trường học. Lần đầu tiên uống bia, cô uống dở tệ. Chỉ nhấp môi thôi mà cũng muốn say. Đột nhiên có vài bóng người ngồi xuống, trong đêm tối cô cũng trả rõ là ai. Nhìn đối diện là thằng bồ con bạn. Cô chỉ nghe hắn lảm nhảm." có mấy đứa con gái mà làm trò gì ở đây, phải rủ tụi tui theo chứ. Đêm hôm khuya thế này nguy hiểm ....." Cô cười nói hắn " rủ các người theo còn nguy hiểm hơn"" uống nhiều rồi hả"Hắn hỏi, giờ cô mới để ý người bên cạnh. Lấy tay sờ lên mặt hắn. Là hắn" ra đây chi"" chơi". Hắn nói" chỗ này đâu phải của mấy đứa, về đi" cô lên giọng. " thôi đừng uống nữa, say rồi hả"" nó mới nhấp hà mà say gì" bạn cô vừa nói vừa rót cho cô ly khác. Hắn nhanh lấy và uống đi. Nói nhỏ vào tai cô " con gái ko được uống thứ này nhiều"Vậy mà hắn lại uống nhiều như vậy. Cô chỉ cười khẩy, " coi tui là con gái sao". Hắn cốc đầu cô Buổi tiệc càng về khuya càng ồn ào, vì đứa nào cũng ngà ngà say. Có cô là người tỉnh táo nhất. Cũng là đứa đủ tỉnh để dọn dẹp. " đi vào trong ngủ đi" cô nói hắn. Hắn chỉ nhìn cô, kéo cô ngồi xuống ghế bên cạnh. " để đó đi, nói chuyện tí"Lần đầu tiên cô và hắn ngồi gần thế này. " thôi" cô toan đứng dậy. Nhưng hắn lại kéo cô về lại. " ngồi đấy đi". Tay hắn mân mê tay cô " tay con gái gì mà xấu vậy"" khùng hả, xấu kệ tui" lấy tay mình về lại. Nhưng hắn lại cố giữ chắc hơn. Quay qua hôn lên môi cô. Nụ hôn đầu. Cảm giác người hắn tỏ nhiệt, lồng ngực hắn đánh phập phồng. Tự nhiên lúc đấy cô cảm thấy hắn thật lòng với mình. Nhưng cô ngừng lại trong đầu lé lên 1 suy nghĩ, làm vậy sẽ có bầu... ha ha do cô không được giáo dục giới tính như bây giờ, cứ nghĩ hôn sẽ có bầuCô giật mình đứng dậy bỏ vào trong nhà, để hắn ngơ ngác ngồi đấy. Từ hôm đấy hắn ko gặp cô hoặc liên lạc với cô nữa. Cô cũng chẳng biết tại sao hắn lại biến mất như vậy. Nhiều khi vẫn cứ thấy hắn lượn lờ trước mặt mà cứ như ko quen cô vậy....Cô cảm thấy nực cười thật chẳng phải hắn có tình cảm với cô sao, lại cư xử vậy. Rồi tự nhủ cố quên hắn di. Hắn chẳng là gì cả. Vài tháng sau có kết quả thi lớp 12. Tay cô run run khi dò tên mình. Cô vừa đủ 30,5 điểm để đậu. Cô mừng reo lên sung sướng quay qua ôm nhỏ bạn, nhưng nhìn nó lại buồn, nó rớt. Cô lại đảo mắt kiếm tên hắn,hắn cũng rớt. Năm đấy trường cô rớt rất nhiều đến hơn cả nửa trường. Nên hình như có thi lại lần hai. Lần đấy hắn cũng lại rớt. Về đến nhà cô gọi đt đến nhà hắn. Mẹ hắn bắt máy cô giọng cô lắp bắp " dạ.....cho con ...gặp Phong"" chờ chút" cảm giác mẹ hắn không vui. " alo"Cô không trả lời AloIm lặng" có ai đâu mẹ"Rồi hắn cúp máy. Cô ko biết nói gì với hắn. Nên im lặng. Chương 2Cô gói ghém đồ đạc vào thành phố để thi đại học. Sức học cô chỉ thi đậu vào cao đẳng của 1 trường tư ko danh tiếng. Đã hai năm từ ngày đó đến nay cô ko gặp hắn nữa, cuộc sống mới, bạn bè mới,cuốn cô đi, chỉ là đôi khi cô chợt nhớ về hắn rồi lại thôi. Hôm ấy hình như là họp đồng hương, bạn bè cứ gọi cô liên tục. Cô đi làm thêm nên đến muộn. Khi cô đến đã thấy vỏ bia lon trước cổng nhà khá nhiều bên trong ồn ào tầm hơn 20 người. Thằng bạn thân thấy cô liền chạy ra dẫn xe vào cho cô. Nhìn bên trong thấy đàn anh đàn chị khá nhiều. Các bạn cô chung khoá cũng khá nhiều, cô hơi khựng lại vì có hắn. Cô ngồi đối diện hắn, hắn cứ nhìn như ăn tươi nuốt sống cô. Cô thì tim đập thình thịch nhưng vẫn cố tránh ánh mắt đó. Tỏ ra thật tôi chẳng quan tâm, anh nhìn thì cứ một anh học IT trường nào đấy. Cứ bắt phạt cô uống, uống 1 ly cô vẫn bình tỉnh, đến ly thứ 2 người cô bắt đầu râm rang đỏ, đầu óc quay cuồng. Ráng uống được đến ly thứ 3 cô cảm thấy đến thở cũng mệt sau này mới biết cô dị ứng với men bia, chỉ uống rượu đcCô chẳng nhớ ai nói gì nữa, cũng chẳng nhớ uống đc bao nhiêu ly. Chỉ nhớ đến cô đi vào toilet ói, hắn ở phía sau vỗ nhẹ lưng cô lầm bầm " không uống được thì thôi sao lại cố". Rồi hình như cô bất tỉnh chẳng còn nhớ gì. Khi tỉnh dậy thấy trời sáng, vẫn nhà thằng bạn. Thấy có thêm mấy chị nữa nằm chung giường. Bên kia thì thấy hắn nằm dưới đất giường. Tay hắn đang cầm tay côĐầu đau như búa bổ, chẳng nhớ gì. Lấy nhẹ tay hắn ra. Rón rén xuống giường sợ mọi người tỉnh giấc. Vào Wc cột mớ tóc rũ rượi lên, rửa lại mặt mũi bê bết. Chợt nhớ tối qua hắn có bế cô lên giường. Nhìn trong gương cô gớm giếc, tự đưng cô lại xấu hổ. Mấy năm rồi mới gặp lại thấy cô bê tha vậy. Lẳng lặng cô ra về, mở điện thoại thấy ông anh gọi hơn cả mười cuộc. Có nói anh ấy đi gặp bạn bè, nhưng ngủ bên ngoài chưa báo. Về thế nào cũng bị chửi. Vào nhà chẳng có ai. Chắc anh ấy đi học. Cô tắm rửa lại rồi leo lên giường nằm suy nghĩ, đang nghĩ lung tung về hắn. Thì đt reo, số lạ Aloalo, tui nàỪVề nhà rồi hảỪ. Dậy hồi nàoHồi nãyMệt không. Ừm hơi hơi. Thôi nghỉ đi. Ừ. Bye cô giao tiếp dở tệ, chẳng biết bắt chuyện thế nào...Cúp máy cô lại nhận được tin nhắn từ hắn. - chúng ta hẹn hò lại nha. Cô tắt máy ko trả lời. Cảm giác hắn chẳng thật lòng với cô. Ko hiểu do cô hay do hắn nên cứ dây dưa mãi. Một mối quan hệ chẳng rõ ràng. Cô lưu số hắn là Người Xấu. Mà hắn là người xấu thật từ hôm đấy hắn chẳng liên lạc với cô nữa. Cô cũng ko gặp lại hắn, cứ tưởng hắn biến mất ở nơi nào thật xa. Cô có lưu số hắn nhưng ko bao giờ dám gọi.... rồi mối quan hệ lại xa cách như năm ấy. Kết thúc mấy năm học, rồi cô cũng ra trường với tấm bằng trung bình. Nhờ người quen giới thiệu cô lại xin đc một việc làm tốt ở TP. Hôm đấy bạn cô lại gọi cô tụ tập chỉ là nhóm bạn từ thời cấp ba gặp nhau thôi. Cô có việc làm, gia đình đầu tư vật chất, cuộc sống cô ổn định. Cô cũng chững chạc, khác hẳn con bé loắc chắt năm nào. Cuộc sống giúp cô mạnh dạn hơn ko còn im lặng nhút nhác như xưa. Còn bạn bè đứa nào cũng đi làm, cuộc sống cũng tốt. Không còn cái thời góp đứa vài mươi ngàn đi ăn nhậu bê tha ngoài đường. Chọn địa điểm cái quán sáng sủa, có tiếp tân rót bia. Cô đi đến cùng đàn anh, đang tiếp cận cô. Ảnh dân du học về, có công việc ổn định ai cũng mơ ước. Đeo đuổi cô theo cách một người trưởng thành, xác định là kết hôn nhưng cô lại sợ kết hôn bây giờ thì trẻ quá nên cứ tìm hiểu nhau thôi, không hợp thì thôi vậy. Vì mấy đứa bạn cứ bảo dẫn thêm người, cô đi một mình lại lẻ loi. Nên mới dẫn Tuấn đi. Cô là người lề mề nên lúc nào cũng trễ. Cô đến thì bàn cũng đã đông người rồi. Tuấn và cô ngồi vào hai ghế trống cuối cùng. Cô lạnh người khi bắt gặp ánh mắt hắn. Cố trấn tỉnh bản thân lại. Cô vui vẻ. Hắn cũng đi với một cô gái. Chắc là đàn em, nghe nói nhỏ hơn chúng tôi vài tuổi ở cùng quê. Hắn vẫn vậy, vẫn cái kiểu chẳng nói gì. Iu gi cái thể loại người gì vậy chứ. Cô nghĩCô cứ nói cười quan tâm đến Tuấn, xem hắn như không khí. Hắn cũng chả để ý đến cô. Tuấn thuộc típ người nhẹ nhàng, biết quan tâm. Khác xa hắn. Mấy đứa bạn cứ chọc cô vớ đc bao vàng. Ha ha nhưng cô lại là người không biết đã say sayChúng nó bắt đầu chơi trò chơi nói thật như hồi cấp 3. Kiểu lấy chai bia quay, đứa ở cuối chai sẽ hỏi đứa đầu chai. Tất cả đều nói thật. Đa số hỏi về quá khứ. Mà quá khứ thì cả bọn đều biết là thật hay không. Quay được vài vòng thì trúng cô và hắn. Hắn là người hỏi. Hắn suy nghĩ một lúc mới hỏi cô. " trong đây cô đã từng thích ai chưa"Cô chừng trừ rồi trả lời" có" "Ai" hắn lại hỏi. Cô nhìn hắn kiểu như ngươi muốn biết à. Cô chỉ tay vào hắn, ai cũng giật mình. Rồi đưa tay xoay sang Tuấn. Tuấn nheo mắt cười hạnh phúc với cô. Cô Nhìn trong hắn cả trời thất vọng, cô cười thúc buổi tiệc cũng hơn 12h đêm, cô cuối cùng vẫn là người tỉnh táo. Vì ai cũng biết nên chẳng ai ép cô uống. Tuấn sống ở nước ngoài quen uống rượu, nên cũng ko say lắm. Ai cũng muốn đi nữa đến sáng về nhưng cũng say cả rồi. Đi thêm cũng chẳng vui. Nên cô về, xe đến thì hắn đến " tôi muốn nói chuyện với cô". Rồi kéo cô lên chiếc taxi đợi sẵn. Đi trong ngơ ngác của mọi người. Cô nói hắn " sao ko nói mọi người đã rồi đi"" nói rồi cô chịu đi sao"Cô im lặng.... " chúng ta đi đâu"" đến chỗ khác"Hắn dẫn cô đến công viên quận 7. Hình như năm đó mới xuất hiện khu đấy gần bờ sông thoáng mát. " giờ này mà ra đây"" muốn nói chuyện"Cô bỏ đôi giày gót ra đi chân trần trên cỏ. Cảm giác thoải mái khi cả ngày đều phải đi giày. " đi làm rồi sao"Ừ" quen anh Tuấn hồi nãy à"Ừ "Khi nào cưới"Sắp rồi. Cái kiểu của cô như thách thức sự cao ngạo của hắn hay sao á."Hạnh phúc không"Cô không trả lời, việc đấy cô lại không muốn nói dối hắn." không hạnh phúc à, không sao lại cưới" Cô chỉ cười Chợt điện thoại reo. Xem màn hình là Tuấn. Hắn lấy máy cô tiện tay tắt nguồn. Lần đầu cô thấy hắn mất trí như vậy. Chắc điên rồi. " tôi hỏi em không hạnh phúc sao lại cưới"Trước giờ cũng là lần đầu hắn to tiếng với cô. " anh ấy yêu tôi"" vậy cô có yêu hắn không"Cô lại đắn đo suy nghĩ. Không trả lời. ......Hắn lại hỏi" vậy cô ngày đó có yêu tôi không"Cảm giác của cô là đắng ngắt cổ họng chẳng trả lời được. Cái việc cô đã cất giấu trong lòng bao năm nay. Cô có yêu anh không sao, ko yêu anh tại sao cô phải cố chôn dấu tình cảm mình, không yêu anh sao cô lại hồi hộp khi gặp anh, không thì sao mỗi lần nghe tên anh cô lại bồi hồi....." vậy ngày đó anh có yêu tôi không" cô nhìn hắn rồi hỏi lại. Hắn cũng nhìn cô không trả lời. " nếu ngày đó anh yêu tôi tại sao cứ lập lờ tình cảm với tôi vậy"" nếu yêu tôi sao lại biến mất bao năm nay"" tôi yêu cậu" hắn nói. Tôi chỉ cười, trong năm năm hắn cũng yêu tôi vậy sao hắn như đùa chơi vậy." tôi đã từng nhưng giờ tôi hết yêu anh rồi".....Tại sao" vì năm năm qua tôi đã cất chặt tình cảm của anh và làm nó biến mất rồi"Cô đã tập yêu nhiều người nhưng khi ai đó nhắc đến anh, cô lại cảm giác quặn lòng. Cái cảm giác anh chỉ lấy tình cảm ra đùa thôi. Cô cũng muốn đem anh vào tình thế cô năm ấy. Xem cảm giác của anh thế nào. Anh nhìn cô như không hiểu. " anh lại nghĩ những năm đó em chẳng thích anh, chỉ là mình anh đơn phương"Cô lại cười. Về sau Anh nói anh ghét cái kiểu cười của cô. " năm đó...." cô tính nói thêm. Nhưng anh đã ghì cô vào lòng và hôn cô. Nụ hôn như năm ấy, tiếng lòng ngực của anh cũng giống năm đó. Tim cô như muốn ngưng đập. Người cô như mềm ra. Bất chợt cô lại khóc. Cứng rắn là vậy, cố quên là vậy. Cuối cùng rồi cũng bước theo anh. Cuộc đời cô chẳng hiểu sao, cô đối với rất nhiều người rất mạnh mẽ buông bỏ, nhưng với anh cô lại chẳng thể, có lẽ vì anh là thanh xuân của cô. Rời cô ra anh lại thì thầm " anh yêu em". Cô lại cười, nụ cười chẳng phải coi thường anh. Nụ cười như năm đó anh nhìn thấy ở cô. Đưa cô về nhà. Anh lại ôm cô vào lòng. " phải trả lời tin nhắn anh nhé"Cô tắm táp rồi lên giường, cảm giác như giấc mơ. Cô như người chưa tỉnh hẳn, chưa bao giờ cô nghĩ cô và hắn lại được như vậy. Nhận được tin nhắn từ người xấu, cô lại bật cười. Bao năm cô vẫn còn số hắn, hắn vẫn dùng số đó. - ngủ chưa- chưa- chỉ mặt cười- cười gì- lần đầu nhắn tin được hồi âmĐúng rồi, chẳng bao giờ cô trả lời hắn. Có lẽ hắn lầm tưởng cô không thích hắn là thật. - bữa nay Phong làm gì rồi. - anh đang học sửa xe ở quê - à vậy hồi trước vào Tp học ko học nữa hả- ừ học rồi lại chán, nên về quê học nghề. - ừ ráng đi. Học gì cũng đc miễn sao minh có nghề có cv tốt là đc. - cảm ơn. Anh sợ em chê anh không học hành tốt. Cô nhớ gia cảnh của anh rất tốt. Anh sinh trong gđ có tàu đánh cá, ba mẹ anh kinh doanh cũng khá có tiếng. Năm ấy đi học anh thuộc dạng có tiền, có xe, có đt. Tốt hơn cô và mọi người rất nhiều. Khi ấy cô lại sợ anh chê cô nên vì vậy mới ko theo đuổi cô nữa. - không, em thích anh, chứ không phải thích công việc của anh. Send cho anh, cô cảm thấy bên kia anh cũng vui khi đọc được nó. - à, cô bé của anh. Người yêu anh à. - không, chỉ là em gái. - mọi mối quan hệ phức tạp đều bắt nguồn từ anh em gái. - con bé mới vào học nên anh dẫn đi. Chứ chẳng lẽ anh đi một mình à. - thôi anh ngủ đi. Bye- anh nói thật nhé, đừng linh tinh, anh không thích. Ngủ ngon. Cô lại cười. Anh khác rồi, ngày trước cứ không chịu mở miệng. Nếu ngày trước có ai hiểu lầm anh cũng mặc kệ họ. Nay lại khác. Hôm sau anh gọi điện thật sớmCô mơ màng -alo- dậy đi dậy đi làm kìa. Cô nhìn đồng hồ hơn 8h. - anh qua đi ăn sáng nhé. - thôi e trễ rồi hôm khác nha. Bye aĐến trưa Tuấn đến công ty gặp cô chở cô đi ăn trưa. - hồi tối mấy giờ e về- à em về cũng sớm- em đi đâu- bạn e dẫn e đi vòng vòng có chuyện để nói- bạn à- ừ- em ko muốn giải thích với anh hảCô ngạc nhiên vì cô và Tuấn chỉ là đang tìm hiểu. - có gì đâu giải thích. Tụi em là bạn mà- ừ Tuấn chưa bao giờ xét nét về các mối quan hệ của cô. Hầu như với cô thì như thế nào anh cũng tin. Anh chở cô về lại công ty. " tối nay chúng ta gặp nhau nhé"" ừ, tối anh qua đón". Tên bài hát Chuyện Người Anh Thương Ca sĩ Phạm Nguyên Ngọc, B. Sáng tác Phạm Nguyên Ngọc Album Chuyện Người Anh Thương Single Ngày ra mắt 01/01/1970 Thể loại Việt Nam, Nhạc Trẻ, V-PopLời bài hát Chuyện Người Anh Thương – Phạm Nguyên Ngọc, qua em không gọi cho anh Màn đêm chung gối anh làm bạn Như một thói quen Anh ôm đàn ngồi chờ tin em Là vì anh cố chấp Không chấp nhận rằng mình xa nhauHay tại vì yêu em Anh cứ thế mãi ôm niềm đau Sài Gòn trời không nắng Mây mang mác buồn Tại mây nhớ em Nên gửi nắng đi tìm hương em Anh biết ta vẫn còn, còn hoài xa xăm Còn cần nhiều lắm để nỗi nhớ ngắn lại Mây về đâu Có mang theo em tôi quay về không? Vì em quên rằng ai ở đấy Ai níu lại từng giọt lệ rớt rơi Còn nụ cười buổi chiều hôm ấy Khi hai đứa hứa sẽ yêu nhau đậm sâu Tháng năm còn dài phong ba ngày sau Hứa không lạc nhau Giữa cuộc sống muôn màu Sao giờ đây, kí ức xưa vụt bay? Cả thanh xuân của anh ở đấy Gió cuốn hết, anh gom góp nơi này Chuyện về người anh yêu thương lắm Nhắm mắt lại rồi người xa xăm Chẳng còn những nụ hôn Sau ô cửa xanh Chẳng còn những chiều mưa Dưới thành phố phố buồn Chẳng còn em nữa Thôi anh xin cho kí ức ngủ ngoan!Sài Gòn trời không nắng Mây mang mác buồn Tại mây nhớ em Nên gửi nắng đi tìm hương em Anh biết ta vẫn còn, còn hoài xa xăm Còn cần nhiều lắm để nỗi nhớ ngắn lại Mây về đâu Có mang theo em tôi quay về không? Vì em quên rằng ai ở đấy Ai níu lại từng giọt lệ rớt rơi Còn nụ cười buổi chiều hôm ấy Khi hai đứa hứa sẽ yêu nhau đậm sâu Tháng năm còn dài phong ba ngày sau Hứa không lạc nhau Giữa cuộc sống muôn màu Sao giờ đây, kí ức xưa vụt bay? Cả thanh xuân của anh ở đấy Gió cuốn hết, anh gom góp nơi này Chuyện về người anh yêu thương lắm Nhắm mắt lại rồi người xa xăm Chẳng còn những nụ hôn Sau ô cửa xanh Chẳng còn những chiều mưa Dưới thành phố phố buồn Chẳng còn em nữa Thôi anh xin cho kí ức ngủ ngoan! Cả thanh xuân của anh ở đấy Gió cuốn hết, anh gom góp nơi này Chuyện về người anh yêu thương lắm Nhắm mắt lại rồi người xa xăm Chẳng còn những nụ hôn Sau ô cửa xanh Chẳng còn những chiều mưa Dưới thành phố phố buồn Chẳng còn em nữa Thôi anh xin cho kí ức ngủ ngoan!Chẳng còn em nữa Thôi anh xin kí ức xưa ngủ ngoan!

cả thanh xuân của anh ở đấy